Nhưng con muốn học với giáo viên thật cơ!
Tôi đã từng không bao giờ muốn dạy trực tuyến. Tôi đã trả lời quả quyết như thế khi lần đầu tiên nhận được lời đề nghị cách đây 12 năm. Các đồng nghiệp ở trường đại học thì cho rằng tôi sẽ làm điều phản giáo dục nếu dạy trực tuyến. Những người bạn giáo viên phổ thông cười và bảo dạy trực tuyến còn không phải là một phương pháp dạy, đó chỉ là một cách chấm điểm. Tôi cuối cùng lại bỏ ngoài tai những lời đó, và tôi giờ tôi mừng là mình đã làm vậy.
Khi bắt đầu dạy trực tuyến, tôi tự hỏi làm thế nào để dung hòa được sự khác biệt giữa dạy trên lớp và dạy từ văn phòng ở nhà với mái tóc được chải chuốt đàng hoàng nhưng lại đang cái quần ngủ quen thuộc. Những lời nói về “sự tham gia của sinh viên, sự tham gia của sinh viên” cứ chạy qua đầu tôi và khiến tôi chấp nhận thử thách. Tôi thử đội những chiếc mũ ngộ nghĩnh theo các ngày lễ, đeo găng tay phát sáng, thậm chí tôi còn tìm một linh vật Ninja giống với linh vật của trường tôi và đặt nó vào lòng tôi để thu hút những học sinh còn đang do dự.
Tôi luôn quan niệm, dù thông qua phương tiện nào đi nữa thì giáo dục trước hết phải có ý nghĩa, gợi cảm xúc và nhiệt huyết. Điều quan trọng là, nếu làm đúng, giáo dục sẽ giúp ngay cả học sinh kiệm lời nhất nói lên được ý kiến của mình.
Một học sinh lớp 6 có tên là Jeremy (tên nhân vật đã được thay đổi), còn hơn cả rụt rè, em ấy hoảng sợ. Trong lần gặp trực tuyến đầu tiên của chúng tôi, cậu bé đã khóc và nói: “Con chỉ muốn học với giáo viên thật thôi, làm ơn!”. Tôi đã nhắn tin với mẹ cậu bé và bà nói là cậu bé đang ở tuổi mà cậu cần sự gắn kết với giáo viên, chứ không phải với một cái máy tính. Sau đó, Jeremy chạy ra khỏi phòng và chúng tôi không thể hoàn thành được bài học ngày hôm đó. Điều này đã khiến tôi suy nghĩ rất lâu cho đến khi tôi phát hiện ra Jeremy đang mặc bộ đồ ngủ Người Nhện. Vài ngày sau, tôi gọi lại cho cậu bé với một kế hoạch bất ngờ. Tôi mặc áo pyjamas và khi Jeremy nhìn lên màn hình, cậu bé cười khúc khích. Hôm đó, Jeremy mặc đồ ngủ Superman. Vì thế chúng tôi đã trò chuyện rất vui về chủ đề này, tôi nói với cậu bé bí mật của tôi là tôi luôn cảm thấy thoải mái hơn khi mặc đồ ngủ để làm việc. Chúng tôi bắt đầu thân thiết với nhau. Tôi là bạn mặc đồ ngủ của cậu bé và dạy cậu bé những dấu hiệu của siêu anh hùng, thậm chí tôi còn tìm một siêu anh hùng Deaf cho cậu bé. Tôi cũng đùa với Jeremy rằng đôi khi dạy trực tuyến rất khó và vì thế tôi phải mượn siêu năng lực từ Ninja pyjamas.
Jeremy là siêu anh hùng của tôi và tôi hy vọng cậu bé biết điều đó cho đến bây giờ. Cậu bé đã học bốn phần của khóa học và các kí hiệu như gió. Jeremy đã dạy tôi bài học về sự phù hợp và phương pháp để biến tất cả các khóa học trong Canvas trở thành nơi mà người học có thể cảm thấy hài lòng vì họ được lắng nghe và thể hiện cá tính bản thân. Tôi luôn quan niệm, thông qua bất kỳ phương tiện nào, giáo dục phải có ý nghĩa, gợi cảm xúc và nhiệt huyết. Điều quan trọng là, nếu làm đúng, giáo dục sẽ giúp ngay cả học sinh kiệm lời nhất nói lên được ý kiến của mình.
Học sinh tạo nên những “giáo viên của năm”. Và điều đó đúng với tôi nhờ tất cả những học sinh như Jeremy.
—-
Tác giả: Nancy Barbara, Giáo viên ngôn ngữ ký hiệu Mỹ, Pasco eSchool (Florida), người nhận giải thưởng Giáo viên Canvas của năm.
Nhóm biên tập: Ngân Phạm, Thanh Thương, Anh Thư
Học, học nữa, học mãi
Bài viết được chuyển đổi và hiệu chỉnh từ tiếng Mỹ về tiếng Việt nhằm giúp cộng đồng giáo viên & giảng viên Việt Nam dễ dàng tiếp cận với nội dung vì lợi ích chung của cộng đồng. Mọi trích dẫn được yêu cầu ghi rõ nguồn blog Cohota, cùng tên tác giả, & nhóm biên tập.
Latest posts by Thuong Thanh
Ai cũng cần một người bạn - August 3, 2019
Lớp học đảo ngược là gì? - August 3, 2019
Học tập kết hợp là gì? - August 3, 2019